Nếu ngươi không tỉnh thức, thì Ta sẽ đến như kẻ trộm,
ngươi chẳng biết giờ nào Ta sẽ đến bắt chợt ngươi
Ngày mới vào Sài Gòn ý, tôi hay dùng từ “Vội” để diễn tả nhịp sống nơi đây. Mọi người vội lắm, vội thức dậy, vội đi làm, vội mưu sinh, vội ăn uống, vội vui chơi. Dần dần tôi cũng quen và hòa nhập trong lối sống này, tôi thích vội.
Thời sinh viên tôi vội đi học, vội đi làm công tác xã hội, vội đi làm thêm. Ra trường tôi lại vội chạy theo đồng tiền. Tôi cúng vội yêu nữa.
Giờ đây tôi lại tự hỏi, những con người vội vã ngoài kia có đang cảm thấy bữa ăn vừa rồi có vị ngon như thế nào không, gương mặt người thân của họ đang trông hạnh phúc hay ủ rũ và trái tim họ hôm nay đang cảm nhận điều gì.
𝐓𝐈̉𝐍𝐇 𝐓𝐇𝐔̛́𝐂
Theo nghĩa đen, chúng ta có thể hiểu “𝑡𝑖̉𝑛ℎ” là không mê, “𝑡ℎ𝑢̛́𝑐” là không ngủ. Như vậy người sống tỉnh thức là người sống trong trạng thái không mê ngủ.
Một nghĩa khác “𝑡𝑖̉𝑛ℎ” cũng có nghĩa là biết. Biết nên mới không mê. “𝑇ℎ𝑢̛́𝑐” cũng có nghĩa là biết. Biết mình đang không ngủ.
Cuộc sống vẫn đang vận hành như nó vốn là, chúng ta thường xuyên chịu nhiều áp lực nặng nề với bao lo toan không hồi kết của kiếp người. Lúc thì một ý tưởng tiếc nuối những kỷ niệm đẹp một thời trong dĩ vãng khởi lên, hoặc một niệm ân hận day dứt với những lỗi lầm không đáng có trong quá khứ gợi về. Khi thì những lo nghĩ, toan tính, dự định cho những điều không có gì chắc chắn ở tương lai lại lảng vảng trong đầu. Ít khi chúng ta biết trân quý và sống với hiện tại, để có thể đem tâm về chung sống với thân.
𝐓𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐫𝐚, 𝐡𝐚̣𝐧𝐡 𝐩𝐡𝐮́𝐜 𝐜𝐡𝐢̉ đ𝐨̛𝐧 𝐠𝐢𝐚̉𝐧 𝐥𝐚̀ 𝐡𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐭𝐚̣𝐢
𝑇𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑏𝑎̀𝑖 𝑘𝑖𝑛ℎ “𝑁ℎ𝑎̂́𝑡 𝐷𝑎̣ 𝐻𝑖𝑒̂̀𝑛 𝐺𝑖𝑎̉”, Đ𝑢̛́𝑐 𝑃ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑑𝑎̣𝑦 𝑟𝑎̆̀𝑛𝑔:
“𝑄𝑢𝑎́ 𝐾ℎ𝑢̛́ 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑡𝑟𝑢𝑦 𝑡𝑖̀𝑚. 𝑇𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑙𝑎𝑖 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑢̛𝑜̛́𝑐 𝑣𝑜̣𝑛𝑔. 𝑄𝑢𝑎́ 𝑘ℎ𝑢̛́ đ𝑎̃ đ𝑜𝑎̣𝑛 𝑡𝑎̣̂𝑛. 𝑇𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑙𝑎𝑖 𝑙𝑎̣𝑖 𝑐ℎ𝑢̛𝑎 đ𝑒̂́𝑛. 𝐶ℎ𝑖̉ 𝑐𝑜́ 𝑝ℎ𝑎́𝑝 ℎ𝑖𝑒̣̂𝑛 𝑡𝑎̣𝑖. 𝑇𝑢𝑒̣̂ 𝑞𝑢𝑎́𝑛 𝑐ℎ𝑖́𝑛ℎ 𝑙𝑎̀ đ𝑎̂𝑦. 𝐾ℎ𝑜̂𝑛𝑔 đ𝑜̣̂𝑛𝑔 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑟𝑢𝑛𝑔 𝑐ℎ𝑢𝑦𝑒̂̉𝑛. 𝐵𝑖𝑒̂́𝑡 𝑣𝑎̣̂𝑦 𝑛𝑒̂𝑛 𝑡𝑢 𝑡𝑎̣̂𝑝. 𝐻𝑜̂𝑚 𝑛𝑎𝑦 𝑛ℎ𝑖𝑒̣̂𝑡 𝑡𝑎̂𝑚 𝑙𝑎̀𝑚. 𝐴𝑖 𝑏𝑖𝑒̂́𝑡 𝑐ℎ𝑒̂́𝑡 𝑛𝑔𝑎̀𝑦 𝑚𝑎𝑖. 𝐾ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑎𝑖 đ𝑖𝑒̂̀𝑢 đ𝑖̀𝑛ℎ đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐. 𝑉𝑜̛́𝑖 đ𝑎̣𝑖 𝑞𝑢𝑎̂𝑛 𝑡ℎ𝑎̂̀𝑛 𝑐ℎ𝑒̂́𝑡. 𝑇𝑟𝑢́ 𝑛ℎ𝑢̛ 𝑣𝑎̣̂𝑦 𝑛ℎ𝑖𝑒̣̂𝑡 𝑡𝑎̂𝑚. Đ𝑒̂𝑚 𝑛𝑔𝑎̀𝑦 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑚𝑒̣̂𝑡 𝑚𝑜̉𝑖. 𝑋𝑢̛́𝑛𝑔 𝑔𝑜̣𝑖 𝑛ℎ𝑎̂́𝑡 𝑑𝑎̣ ℎ𝑖𝑒̂̀𝑛. 𝐵𝑎̣̂𝑐 𝑎𝑛 𝑡𝑖̣𝑛ℎ 𝑡𝑟𝑎̂̀𝑚 𝑙𝑎̣̆𝑛𝑔.”
Nhiều người trong chúng ta xem hạnh phúc là đích đến của cuộc đời. Họ bôn ba chạy theo nơi phồn hoa phố thị rồi lê thê về nhà trong trạng thái mệt mỏi và quên mất đi có người đang trông ngóng họ mỗi ngày.
Ngày hôm nay, bạn vẫn khỏe chứ. Bạn vẫn có thể ngồi dậy bước đi trên đôi chân của mình, đưa bàn tay ra cảm nhận hơi ấm của ánh ban mai, mở đôi mắt ra nhìn lên bầu trời xanh xanh đầy hy vọng, lặng đôi tai nghe những âm thanh nhộn nhịp từ phố phường: “Ai bánh chưng, bánh giò đi”.
Ngày hôm nay, bạn vẫn còn những người thân bên cạnh, vẫn còn nơi dừng chân yên bình. Đấy là hạnh phúc.
𝐓𝐚̣𝐢 𝐬𝐚𝐨 𝐩𝐡𝐚̉𝐢 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 𝐓𝐈̉𝐍𝐇 𝐓𝐇𝐔̛́𝐂
Nếu ta cứ bám vào quá khứ hoặc mãi đợi chờ một tương lai, là ta đang đánh mất sự sống đích thực của chính mình, xác một nơi, hồn một nẻo, tâm không an, trí không sáng. Cứ mong cho mọi sự được xảy ra theo ý của mình, buồn lòng vì người này, khổ tâm vì người kia, chán nản vì điều nọ, là đặt mình trong tình trạng không tỉnh thức. Những tình trạng đó làm cho nguồn lực trong ta bị phát tán, năng lực bị phân tán. Những xáo trộn ngổn ngang sẽ kích hoạt tưởng tượng mạnh hơn, tâm hệ bị lay chuyển nguy hại hơn. Mọi nỗ lực và giải pháp khác đều vô hiệu nếu không tỉnh thức.
Nếu duy trì và tăng trưởng trạng thái tỉnh thức, chúng ta sẽ cân bằng cuộc sống, tư duy tích cực và đời sống tinh thần lành mạnh, từ đó minh mẫn và chủ động hơn trong công việc, cuộc sống thêm nhiều niềm vui, cơ thể khỏe mạnh và có khả năng chống đỡ bệnh tật tốt hơn.
Tỉnh thức là thần dược trị bệnh căng thẳng và lo âu – một căn bệnh thường gặp trong xã hội hiện đại khi con người sống nhanh, sống vội trước sức cuốn khó cưỡng của các cơn lốc xoáy vật chất. Do đó, thực hành tỉnh thức là điều cần thiết để có được cuộc sống cân bằng và hạnh phúc.
𝐓𝐡𝐮̛̣𝐜 𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐓𝐈̉𝐍𝐇 𝐓𝐇𝐔̛́𝐂
Tỉnh thức bắt đầu ở đây – ngay nơi bạn đang đứng / ngồi / nằm. Không cần lên núi hay xuống biển.
Nhiều lúc ta hiện hữu nhưng không hiện diện, hiện diện nhưng không hiện thực toàn tâm toàn ý với tất cả tình yêu thương. Thiếu sự hiện diện này ta sẽ cảm thấy trơ trọi với chính mình, với những bước đi hụt hẩng, nặng nề trong từng ngày.
Hãy sống trọn vẹn trong giây phút này, tập trung mọi năng lực của tâm, trí, hồn, xác, vào giây phút hiện tại, để thống nhất toàn thể con người mình cho một sự sống đang diễn ra trước mắt.
Không luyến tiếc điều đã qua, không quá ham muốn điều sắp đến, không đòi hỏi hiện tại khác đi. Nếu thay đổi hãy học cách thay đổi thế giới bên trong của chúng ta
Hiện tại không áp đặt lên ta điều gì, nó là một món quà được trao tặng, trong tiếng anh vừa hay 𝑝𝑟𝑒𝑠𝑒𝑛𝑡 = 𝑚𝑜́𝑛 𝑞𝑢𝑎̀; ℎ𝑖𝑒̣̂𝑛 𝑡𝑎̣𝑖. Hãy đón nhận toàn tâm, toàn ý, trân trọng món quà của thượng đế, hiện tại sẽ mở ra cho ta những khả năng mới đang tiềm ẩn trong chính mình, để thích nghi và hòa hợp, để sáng tạo và làm cho cuộc sống thêm phong phú.
Tâm lặng như nước, quan sát không phán xét. Biển xanh nhờ trời xanh, tâm an bình thì cuộc sống an nhiên.
𝑵𝒉𝒊𝒆̂̀𝒖 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒐̂𝒎 𝒈𝒊𝒂̂́𝒄 𝒎𝒐̛ 𝒈𝒊𝒂̀𝒖 𝒔𝒂𝒏𝒈
𝑽𝒂̀𝒊 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒐̂𝒎 𝒈𝒊𝒂̂́𝒄 𝒎𝒐̛ 𝒃𝒊̀𝒏𝒉 𝒚𝒆̂𝒏
𝑬𝒎 𝒄𝒂̂̀𝒏 𝒂𝒏 𝒕𝒓𝒖́.
𝑬𝒎 𝒄𝒂̂̀𝒏 𝒚𝒆̂𝒖 𝒕𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈.
𝑿𝒊𝒏 𝒕𝒊𝒆̂́𝒏𝒈 𝒄𝒂 đ𝒂̂𝒚 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛̀𝒏𝒈
𝑩𝒖̣𝒊 𝒔𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒄𝒖̃𝒏𝒈 𝒗𝒖𝒊
𝑿𝒊𝒏 𝒔𝒐̂́𝒏𝒈 𝒗𝒐̂ 𝒕𝒖̛ 𝒄𝒉𝒐 𝒏𝒈𝒂̀𝒚 𝒕𝒊𝒆̂́𝒑 𝒕𝒉𝒆𝒐
– 𝑳𝒆̂ 𝑪𝒂́𝒕 𝑻𝒓𝒐̣𝒏𝒈 𝑳𝒚́ –